ngoài cửa là Nhóc Con. Liên đeo khẩu trang lên mặt, kín hết mũi, chỉ nhìn thấy mắt trở lên rồi ra mở cửa. Nhìn Nhóc Con mà Liên thương con quá, hết cuộc sống bình yên rồi, giờ con phải tự lớn lên để rồi đối diện với hoàn cảnh khó khăn của gia đình thôi. Nhưng mẹ sẽ nhanh chóng để gia đình mình trở lại bình thường, để con có một tuổi thơ trọn vẹn như bao người khác. Sau lưng Nhóc Con là 2 cái vali to vật mà Liên thường dùng mỗi lần đi du lịch xa. – Vào phòng đi con. Nhóc Con nhìn mẹ đăm đăm,