Sau khi trải qua những giây phút ngọt ngào nhưng vô cũng mãnh liệt, bà Linh nằm trọn trong người Long, tay bà vuốt ve mơn trớn hai đầu tí bé xíu của Long, thỉnh thoảng nghịch ngợm bà đưa tay xuống vuôt ve cái dương vật đã mềm xèo. Lúc này bà Linh không còn cảm thấy hối hận như những lần trước, bà đã vượt qua được tâm lí xấu hổ, bà chấp nhận tất cả để được sống cho chính bản thân mình. Long thấy bà Linh đang ưu tư gì đó, biết bà đang nghĩ gì nhưng nó vẫn hỏi: