“Phựt!” Huyền tê dại, đau nhói. Quả dưa đã ngập vào lồn nàng gần một nửa, nó đã chọc thủng màng trinh nàng. Huyền thấy lồn nàng hoàn toàn được lấp đầy, chật ních và không thể dừng lại. Huyền cố đâm thêm mấy cái nữa rồi nàng thấy trời đất như là một, tối sầm trong man dại, người nàng đơ rúm, co giật liên hồi, lồn nàng không thể điều khiển được, nó co giật bóp lấy quả dưa, 2 tay Huyền quờ quặng trong không trung kiểu bắt chuồn chuồn, quả dưa bị những cái co bóp của lồn nàng bắn phăng ra ngoài theo sau là từng đợt nước lồn mầu trắng sữa nhầy nhựa phọt ra bê bết vào háng vào cửa lồn và ga giường.
Huyền lịm người đi trong hoan lạc vô thức, sau cơn điên loại nàng hoàn hồn. Chưa bao giờ lồn nàng đã như thế, Huyền thấy lồn nàng đau nhói, nhìn xuống nàng thấu từng giọt máu hồng đang chảy ra hòa tan với nước lồn. Chết rồi! Huyền nghĩ… thế là nàng đã làm mất trinh tiết của mình rồi. Huyền lo lắng và vô cùng ân hận, run sợ. Lẽ ra cái trinh tiết ấy phải để cho người đàn ông mà nàng yêu hay chồng nàng hưởng thụ mới phải, đằng này nó mất vì sự nứng lồn của nàng.Những ngày sau Huyền vô cùng ân hận và buồn bã, lo sợ không biết lồn nàng có sao không vì nàng vẫn thấy lồn hơi đau khi nàng chạm vào lồn.