Ông Vinh cũng không thể nào chịu nổi cái cảnh này nữa rồi, nên ông lè lưỡi ra liếm láp bờ môi của mình cho bớt khô khan. Ông dùng hai bàn tay rắn chắc của mình nắm giữ hai bên hông chiếc quần jean của cô từ từ kéo xuống, ông kéo xuống tới đâu thì Diễm Trang cũng ưỡn ẹo thân hình đẹp đẽ theo tới đó. Khi ông kéo quần Diễm Trang xuống dưới ngang với đầu gối thì ông cũng không kéo xuống nữa mà để yên ở đấy, ông nhìn vào cái khe sâu hun hút nhưng chiều ngang lại rất hẹp, bởi hai mép bươm bướm của Diễm Trang đang khép nép như thể muốn cản ngăn hành động của ông không được phép tiến sâu hơn. Ông điên tiết nứng tợn hơn, mắt ông đỏ và cũng nóng hơn nhiều so với lúc đầu, dục vọng thôi thúc ông mạnh bạo và làm cho ông mất đi lý trí. Đôi bàn tay rắn rỏi của ông cũng không còn dịu dàng, nó thô bạo hung hãn hơn, đôi bàn tay đó thay phiên nhào nặn xoa bóp từng thớ thịt trên cái mu bướm xinh xắn đáng yêu của Diễm Trang không thương tiếc. Diễm Trang thấy đau nên lên tiếng: