Bà Linh nhìn bóng dáng Thảo đi lên gác, bà biết nó không tha thứ cho mình, bà như con diều bị đứt dây ngồi phịch xuống ghế. Nước mắt bà Linh lăn xuống má, đầu bà như muốn nổ tung.
Bà Linh mặc xong quần áo, bà gọi điện cho chồng bảo đến nhà Hà chơi hai ba ngày. Bà Linh quyết định ra khỏi nhà tạm thời 1-2 hôm để tránh mặt Thảo vì bà thấy xấu hổ, vì bà thấy cứ ở trong nhà như thế này thì chắc bà chết mất. Bà đến nhà Hà để có bạn tâm sự, để cho khuây khỏa tinh thần.
Hà ra mở cửa, nhìn thấy Linh với khuôn mặt thất thần và hốc hác, Hà phải thốt lên :
– Mày bị làm sao mà mặt mũi hốc hác như mấy đêm không ngủ vậy? Lại có chuyện rồi à?
– Uh, căng lắm. Thôi vào nhà đã.